Thoát 'chết' trước Dortmund: Đá như này, Real còn mơ vô địch?
Một đêm diễn thăng hoa của Dortmund. Một trận đấu nhạt nhòa của thầy trò Mourinho. Không có cuộc phản kích nào ở Bernabeu. Real đã phải chạy trối chết, phải nỗ lực trong mệt nhoài mới gỡ gạc được một trận hòa 2 – 2 trên sân nhà.
Khi Real rời nước Đức với thất bại 1-2, Mourinho khẳng định “đây là bảng tử thần chứ có đùa được đâu”. Đúng là Dortmund khó chơi thật nhưng với 2 tuần để tính toán và chuẩn bị, người Madrid có quyền kì vọng vào một cuộc phản công của “kền kền trắng”.
Niềm tin ấy càng có cơ sở hơn khi Real đã hiểu hơn về ĐKVĐ nước Đức. Họ được chơi trên sân nhà kèm theo sự trở lại của Arbeloa, người đã không thể thi đấu ở lượt đi vì chấn thương.
Nỗi thất vọng của Ronaldo. Ảnh: Getty |
Nhưng Real đã tự ném những lợi thế mà họ đang có vào sọt rác. Đội bóng của Mourinho chơi một thế trận nhạt nhòa. Hàng công bế tắc, tuyến giữa thiếu khả năng gây áp đặt trong khi hàng thủ lại liên tục mắc những sai lầm, tạo điều kiện cho Dortmund khai thác triệt để.
Nếu đội bóng nước Đức tận dụng tốt hơn những cơ hội, Real sẽ có thể thua thêm. Nhưng với 2 bàn thua cùng việc phải thi đấu “toát mồ hôi” mới có thể giữ lại 1 điểm ở Bernabeu đáng bị coi là một kết quả tồi tệ của thày trò Mourinho.
Như trận lượt đi, việc để Modric đá cạnh Alonso ở trung tâm hàng thủ là một sai lầm lớn của Mourinho. Tiền vệ người Croatia đã tỏ ra quá đuối sức trước lối chơi cực nhiệt của cặp tiền vệ đối phương là Gundogan và Kehl. Chính điều này đã khiến cho tuyến giữa của Real dễ dàng bị chia cắt và thiếu sự kết dính trong suốt 45 phút đầu tiên của trận đấu.
Sức chiến đấu của họ chỉ được cân bằng trở lại khi Mourinho tung Essien vào thay Modric ở đầu hiệp hai. Có tiền vệ người Ghana, khả năng thu hồi bóng của Real tốt hơn rất nhiều và áp lực lên khung thành của Dortmund cũng được cải thiện đáng kể.
Trong một ngày Ronaldo phải chơi quá thấp (lùi sâu và phải bó nhiều hơn vào trung lộ), hàng công của Real không giải quyết được khâu bế tắc. Hai bàn thắng của họ đều xuất phát từ những tình huống cố định và không thể bao biện cho một thế trận tấn công tồi tệ.
Không chỉ Ronaldo, mà những Di Maria, Higuain và cả Oezil, người đã lóe sáng để giúp Real có được bàn gỡ hòa với cú đá phạt hiểm hóc, đều đã không thể hoàn tốt nhiệm vụ của mình.
Chính Mourinho, người đã đứng ngồi không yên trên băng ghế huấn luyện, cũng tỏ ra bất lực khi những con người tốt nhất mà ông đang có đã đánh mất mình.
Trong khi Real chơi kém cỏi thì Dortmund lại có thêm một màn trình diễn ấn tượng khác. Đến Tây Ban Nha vẫn với những con người đã làm nên chiến thắng 2-1 và ngay tại Bernabeu, các học trò của HLV Jurgen Klopp chơi áp đảo, kiểm soát trận đấu và cũng như ở lượt đi, hai lần họ có bàn thắng vượt lên sau những pha tấn công sắc sảo với sự góp mặt của Goetze, Reus, Grosskreutz hay Lewandowski.
Tiếc cho Dortmund , nếu không có sự xuất sắc của Oezil, một người Đức trong biên chế của Real, thì họ đã có thể ra về với niềm vui trọn vẹn.
Mùa 2009 – 2010, Inter đã khởi đầu không như mong muốn nhưng họ đi tới trận chung kết để rồi bước lên ngôi vô địch. Mùa trước, Chelsea cũng đã vượt khó ở vòng bảng để rồi đăng quang trong trận đấu cuối cùng.
Điều đó cho thấy, 2/3 nhà vô địch châu Âu gần đây (trừ Barca ở mùa 2010 – 2011) sẽ chỉ thăng hoa ở vòng trong trong khi ở vòng bảng, họ đều chơi tương đối vật vờ. Đó cũng là lý do để người Madrid tin rằng sự khởi đầu vấp váp mà họ đang trải qua chỉ là bước đệm cho tham vọng Decima sau cùng.
Điều này có hoàn toàn đúng hay chỉ là sự bao biện cho những ngày dài thất vọng đang phủ đầy lên Bernabeu?